Sáng nay, mưa lại rơi.
Vừa mở mắt ra, anh đã nghĩ ngay đến em. Vội vàng lấy điện thoại, vào trang cá nhân của em xem. Em vẫn như ngày nào, ngô nghê, hồn nhiên với dáng vẻ ấy. Anh nhớ em, nhiều lắm, nhưng đáng tiếc, không thể đường đường chính chính để nói nhớ em. Hơn một tiếng rồi, anh chỉ ngồi đây nhìn ảnh em, không thể rời mắt. Phải làm sao đây, khi hình bóng em cứ lặp đi lặp lại trong tâm trí anh, không thể nào xóa nhòa?


Đăng nhận xét

0 Nhận xét